Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Nhật ký Sheahan: Tình nguyện viên ở Trung tâm Bảo trợ Trẻ em Đường phố Thảo Đàn

Sheahan Nasir và trẻ em ở Trung tâm Bảo trợ Trẻ em Đường phố và trẻ em có nguy cơ bị ảnh hưởng Thảo Đàn ở Thành phố Hồ Chí Minh. © UNICEF Viet Nam/2012/Nasir
Tôi đến Thành phố Hồ Chí Minh - ở Việt Nam còn hay được gọi là Sài Gòn – vào ngày 31 tháng 7 để bắt đầu một tháng thực tập với Trung Tâm Bảo trợ Trẻ em Thảo Đàn. Trước buổi gặp mặt đầu tiên, tôi đã tìm được rất nhiều thông tin về Trung tâm trên Website của họ với địa chỉ là www.thaodan.org.vn. Trung tâm Bảo trợ Trẻ em Thảo Đàn được một nhóm tình nguyện viên thành lập vào năm 1992 vì nhóm muốn bảo vệ và chăm sóc cho trẻ em đường phố ở Thành phố Hồ Chí Minh. Trung tâm có hai cơ sở. Cơ sở mà tôi sắp làm việc là một trung tâm chăm sóc ban ngày nơi trước khi đi làm cha mẹ sẽ đưa trẻ đến và đón trẻ khi đi làm về. Trẻ được dạy các môn học cơ bản như ở trường học như toán và Tiếng Anh cũng như được học các kỹ năng sống như quản lý tài chính. Trẻ cũng được cập nhật các thông tin liên quan đến hiểm họa HIV/AIDS và nguy cơ trẻ bị lạm dụng. Cơ sở thứ hai được gọi là “ngôi nhà an toàn”, hoạt động như một trung tâm chăm sóc ban ngày và cũng cung cấp chỗ ăn ở cho các em trai mồ côi không chốn nương thân từ 14 tuổi trở xuống.

Từ sân bay về trung tâm chỉ mất khoảng 20 phút đi taxi và trên đường đi, tôi đã kịp ngắm phố phường. Sài Gòn là một thành phố quốc tế. Có những cửa hiệu với thương hiệu quốc tế xen lẫn với những cửa hàn bán hàng sản xuất trong nước, những cô bác đi xe đạp trên phố bên cạnh một chiếc xe hiệu Bentley, những đền chùa rất cổ kính nằm sát các tòa nhà văn phòng cao vút và những điều tương tự. Tôi thực sự rất thích thú khi đến Sài Gòn!

Tòa nhà của Trung tâm Thảo Đàn cao 5 tầng và nằm gần trung tâm thành phố. Khi tôi tới Trung tâm thì các em đang tham gia một hoạt động thường nhật đó là mỹ thuật thủ công. Tôi được giới thiệu sơ qua với các em và các em là những em bé rất vui vẻ đáng yêu. Tôi rất ngạc nhiên vì nhiều em cũng biết tiếng Anh để hỏi tên tôi (Trước khi vào Sài Gòn, tôi đã đến Hà Nội và ở các trung tâm ngoài Hà Nội, không ai nói tiếng Anh cả). Môi trường rất ồn ào và bạn có thể thấy là các em đang rất vui vẻ!

Toàn nhà có nhiều khu vực, mỗi khu vực dành cho một mục đích riêng. Tầng một dành cho khu vực hoạt động và có một phòng ăn trưa rộng hàng ngày cung cấp bữa trưa cho trẻ. Tầng hai là khu vực văn phòng và các tầng trên là lớp học. Tầng trên cùng có diện tích lớn và thoáng dành cho các tiết học nhảy và các hoạt động khác cần nhiều không gian.

Các em ở Trung tâm Bảo trợ Trẻ em Đường phố và trẻ em có nguy cơ bị ảnh hưởng Thảo Đàn ở Thành phố Hồ Chí Minh. © UNICEF Viet Nam/2012/Nasir
Tôi đã làm việc tại trung tâm trong khoảng một tháng và tôi đã biết được nhiều điều về các em và về trung tâm. Điều đầu tiên tôi học được là ở Việt Nam, trẻ em đường phố không chỉ giới hạn ở các em sống ngoài lề đường mà còn bao gồm cả các em phải làm việc ngoài đường với cha mẹ hoặc làm việc một mình. Các em cực kỳ đáng yêu. Các em giống y như các em nhỏ khác và bạn không thể nhận ra được là một số em thậm chí còn không có một mái ấm để về sau khi rời trung tâm chăm sóc ban ngày. Phần lớn các em học trường đặc biệt dành cho trẻ em đường phố. Tôi đã ở trung tâm trong suốt kỳ nghỉ hè và các em cũng  ở trung tâm cả ngày. Ở Trung tâm Thảo Đàn, mùa hè là một mùa rất thú vị đối với các em. Các em đón tình nguyện viên từ các tổ chức và các tình nguyện viên tổ chức nhiều hoạt động cho các em tham gia như đóng kịch, nhảy múa, chơi thể thao...

Các em đến từ khắp nơi. Tôi đã tới thăm một trong những khu nhà ổ chuột nằn trên bờ sông Sài Gòn, nơi ở của một số em đã đến trung tâm. Tôi đã chứng kiến một điều không thể tin được. Các em thường sống trong những ngôi nhà nhỏ xíu chỉ có một phòng duy nhất. Nhà vệ sinh công cộng (là một lều tre trên sông) dùng chung cho tất cả dân cư trong vùng. Phần lớn các gia đình đều có từ 5 người trở lên sống cùng nhau.

Điều khó tin là ngay phía bên kia bờ sông là hình ảnh Thành phố Hồ Chí Minh xinh đẹp hoa lệ với vô số tòa nhà chọc trời rực sáng trong đêm.

Sự tương phản này thật không thể nào tin được. Dù tôi có đến từ Dhaka, Băng-la-dets đi nữa tôi cũng chưa từng thấy chỉ trong phạm vi một thành phố lại có một sự chênh lệch lớn đến như vậy trong xã hội.

Suốt một tháng ở trung tâm Thảo Đàn, tôi chưa từng thấy các em buồn dù điều kiện có khó khăn, khắc nghiệt. Trung tâm Thảo Đàn không những giúp các em học hành và sinh tồn mà còn cung cấp cho các em một nơi để đến với nhau, để kết bạn và vui vẻ!

Với sự hỗ trợ của UNICEF và các tổ chức khác, Trung tâm Thảo Đàn đang làm được một việc tuyệt vời là đảm bảo các em có thể vui sống hết mình. Trung tâm trao cho các em những quyền cơ bản mà trẻ em nào cũng xứng đáng được hưởng đó là có người để vui chơi cùng, có người cười nói với các em, có người hỗ trợ lúc các em cần nhất. Trung tâm Thảo Đàn tạo cơ hội cho các em thoát khỏi thực tế khắc nghiệt và được sống cuộc sống của trẻ em. Tôi rất phấn khởi với công việc của trung tâm và tôi quyết định hè tới sẽ quay lại thăm các em.

Tác giả:
Sheahan Nasir

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét